Nếu không đi Ấn Độ là chưa tới Châu Á, hàng trăm năm trước người Châu Âu họ nghĩ như vậy. Và đúng là, với diện tích cũ bằng Ấn Độ hiện tại + Pakistan + Banglades và 1 số thuyết là bao gồm cả Nepal, thì Ấn Độ cũ quả là vô cùng rộng lớn, thực sự là tiểu Châu Á rồi. Trên đường đi, chúng tôi gặp rất nhiều du khách nước ngoài, chủ yếu là Âu, rất ít khách Á.
Tới đất nước này tôi mới thấy con người Ấn Độ sống vô cùng hòa hợp với thiên nhiên, hiểu hơn về nguồn gốc của nhiều tôn giáo lớn được khởi nguồn tại đây, hiểu nguyên do tại sao Ấn Độ và Pakistan lại thù ghét nhau như vậy, và đặc biệt là không ngờ Ấn Độ lại có nhiều di sản đẹp và bề dày lịch sử đến như vậy.
Tại sao lại đi Rajasthan?
Ấn Độ rất rộng lớn, có nhiều điểm đến, với thời gian 10-15 ngày thì bạn cũng chỉ có thể đi hết 1 vùng thôi (nếu muốn tìm hiểu sâu về văn hóa). Khi chuẩn bị đi, cô em đi cùng tôi đã đầu tư 1 quyển Lonely Planet –India và nghiên cứu, thấy Tây khen ngợi Rajasthan hết lời, nên chúng tôi quyết định đi cung này trước.
Rajasthan là bang tiếp giáp Pakistan, là nơi con đường tơ lụa chạy qua, là vùng đất giao thoa mạnh mẽ của nhiều tôn giáo. Các công trình kiến trúc ghi dấu lịch sử của các vương triều Hồi giáo hùng mạnh. Sau khi trải nghiệm 10 ngày lang thang 7 thành phố của bang Rajasthan: Mandawa – Bikaner – Jaisalmer – Jodhpur – Udaipur – Jaipur – Agra rộng lớn với chuỗi cung điện, đền đài, thành quách, nhà cổ, sa mạc Thar cát nâu đỏ dưới ánh hoàng hôn, và cảm giác man mác khi nghe những bài kinh cầu nguyện vang xa mỗi buổi sáng tĩnh mịch và vào lúc chạng vạng hoàng hôn, thì đây là tuyến hành trình tuyệt đẹp dường như tôi đã lạc vào câu chuyện nghìn lẻ 1 đêm vậy.
Delhi, Red Fort – Pháo đài đỏ
Delhi, di sản UNESCO tháp Qutub Minar
Mandawa, những ngôi nhà đẹp hơn tranh vẽ, tinh xảo, các mảng tường tranh làm từ các vật liệu như đá trắng, đá màu, đá quý của vùng Rajasthan ghép lại
Bikaner, điểm đến thứ 2 của hành trình, nằm trên con đường tơ lụa
Bikaner, Junagarh Palace
Các bạn có nhìn thấy hàng ngàn con chim di cư phía xa xa của bức ảnh không? chúng tôi thuê 1 chiếc xe riêng 4 chỗ, và may mắn cho chúng tôi là anh lái xe rất rành vùng đất này
Trạm nghỉ chân dọc đường, chuẩn bị vào vùng sa mạc Thar, đất đai đã bắt đầu cằn cỗi, khí hậu mùa Đông ban ngày nóng, tối cực lạnh và hanh khô
Jaisalmer, điểm xa nhất của hành trình, rìa sa mạc Thar (tiếp giáp Ấn Độ và Pakistan). Nơi đây là quê nhà của Cô dâu 8 tuổi, bộ phim nổi tiếng của Ấn.
Hoàng hôn Jaisalmer, man mác với tiếng cầu kinh Hồi giáo vang xa trên vùng đất trống
Jaisalmer, hoàng hôn
Jaisalmer, búp bê hand made
Jaisalmer, bắt gặp 1 đám cưới
Jaisalmer, cưỡi lạc đà ở sa mạc Thar
Jaisalmer, sa mạc Thar
Jaisalmer, hoàng hôn trên sa mạc Thar
Jaisalmer, đốt lửa trại ở sa mạc Thar
Jaisalmer, bình minh ở sa mạc Thar
Jaisalmer, lấy nước kiểu Ấn
Jodhpur, cũng như nhiều vùng ở Rajasthan, có rất nhiều lâu đài, thành, quách đẹp, kiến trúc phong cách Hồi giáo
Jodhpur, lăng Jaswant Thada
Jodhpur, pháo đài Mehrangarh Fort
Jodhpur, còn được gọi là Blue City – nhìn từ pháo đài Mehrangarh Fort xuống, rất nhiều ngôi nhà sơn màu Xanh ở đây
Trên đường từ Jodhpur đi Udaipur, dùng bò kéo nước từ giếng lên
Udaipur với cung điện Jag Mandir xây dựng trên một hòn đảo trong hồ Pichola
Jaipur, chuẩn bị cưỡi voi lên pháo đài Amer
Jaipur, lần đầu được cưỡi voi
Jaipur, du khách rất hào hứng với màn cưỡi voi
Jaipur, lâu đài Hawa Mahal (vẫn thường được gọi là Wind Palace) được xây từ đá sa thạch đỏ và hồng, tiếng thở dài của bao đời cung nữ bị nhốt trong cung điện, chỉ có thể nhìn ra ngoài cuộc sống sôi nổi đời thường qua những ô cửa hẹp thiết kế đặc biệt, trong nhìn ra được mà ngoài không thể thấy gì
Agra, với đền thờ Taj Mahal nổi tiếng
Varanasi
Nằm bên bờ sông Hằng, Varanasi là một trong những thành phố cổ xưa nhất thế giới, có lịch sử từ thế kỷ 12 TCN. Nhìn các bến thuyền ám khói đen, đã thấy dấu thời gian xa xưa ở đây. Nơi đây là “thiên đường” đúng nghĩa khi những người sắp chết đến đây chờ chết, được hỏa táng và về với Thần Shiva.
Mới đầu đến đây tôi bị ám thị tưởng tượng ra mùi khét lẹt, và cũng cảm giác hơi chờn chợn. Đi từ sân bay về khách sạn, thỉnh thoảng lái xe lại chỉ xe đằng trước có buộc gói to trên nóc nói: “dead body này”, lại càng ngại tợn. Nhưng sau buổi sáng đi thuyền trên dòng sông thấy cảnh người Ấn ngụp lặn gột rửa bụi trần trên dòng sông, buổi tối chứng kiến tận mắt các ghast (bến sông) đỏ lửa và buổi cầu nguyện, tôi đã cảm thấy quen hơn, thậm chí còn lân la đến rất gần để xem. Buổi cầu nguyện hàng ngày vào 6h chiều vô cùng linh thiêng, mỗi ngày hàng ngàn người Ấn Hindu từ khắp nơi đến đây để chiêm ngưỡng hỏa táng và cầu nguyện. Trong đời họ nhất định phải có 1 lần được thăm Varanasi và tắm trên dòng sông thiêng.
Varanasi, bình minh trên sông Hằng
Varanasi, tắm sáng trên dòng sông thiêng
Varanasi, những Gash đỏ lửa cả ngày đêm
Tôn giáo ở Ấn Độ
Ấn Độ là một nước có nền văn hóa vĩ đại, là cái nôi sinh ra các tôn giáo lớn trên thế giới: Hindu giáo, đạo Phật, đạo Sikh, đạo Jain. Mỗi vùng của Ấn lại có những nét văn hóa hơi khác nhau, do ảnh hưởng của lịch sử và tôn giáo.
Có vùng tôi đến theo đạo Jain, dân toàn vùng chỉ ăn chay, các khách sạn không phục vụ gì khác ngoài món chay. Rồi có dịp tôi được thăm đền thờ đạo Sikh, thấy vô cùng nhân văn, đạo Sikh hơi pha đạo Hồi vì thờ vô tướng (không có tượng hay ảnh gì), hơi có nét Phật giáo rất hiền hòa, các cặp đôi theo đạo yêu thương nhau thể hiện rõ lắm luôn, đàn ông rất chiều người phụ nữ, đi đâu cũng nắm tay nhau, các tín đồ người góp tiền, người góp công vào đền thờ nấu ăn chay từ thiện cho người nghèo và khách thập phương thăm đền, vô cùng đáng yêu.
Varanasi, nơi Đức Phật truyền đạo, sau này bị san phẳng khi Hồi giáo tràn sang
New Delhi, một đền thờ của đạo Sikh
Người Ấn Độ rất yêu thiên nhiên
Và có phải là từ tôn giáo chăng (ăn chay) nên thiên nhiên vô cùng tươi đẹp và được bảo tồn, chim chóc, khỉ, hươu nai, hoẵng, công ở khắp nơi tôi đến. Trên đường đi, thỉnh thoảng bọn thú lại nhảy phắt qua đường, làm lái xe phải phanh đến hự. Bọn tôi đùa nhau, may bọn này ở đây chứ mà ở Việt Nam thì thành đặc sản hết sạch rồi.
Trên đường đi, nhiều lần lái xe phải phanh gấp để tránh động vật hoang dã băng ngang đường, chúng vô cùng bình an ở đất Ấn Độ này
Định kiến của du khách nữ
Trước khi đi Ấn Độ, cứ ít lâu báo đài VN lại đưa tin có vụ reap rúng động, làm chúng tôi thật sự ngại. Tối hôm đầu tiên đi thám thính xung quanh khách sạn, cô em thông báo em có mang con dao Thụy Sĩ đây rồi nhé (kinh phết). Lúc đầu chúng tôi khá là rón rén, nhìn trước ngó sau, cảnh giác cao độ. Sau mấy hôm ở Ấn, tôi cũng thấy bình thường, không đến mức như báo đài nói. Mình cứ đi chỗ sáng, đông người thì chẳng sao. Và sau thời gian ở Ấn thì tôi nghĩ, rất có thể một phần là do tôn giáo (với việc thờ Shiva và biểu tượng sinh thực khí Linga, cộng với việc kỳ thị giới tính nữ của Hồi giáo và Ấn Độ giáo, nên tệ nạn này ở Ấn Độ nhiều hơn chăng?
My travel tips
- Mùa: bạn nên đi vào mùa Đông (T10-T3), lưu ý nhiệt độ đêm – ngày có lúc chênh tới 20 độ và cực hanh (mang nhiều vaseline nhé).
- Phương tiện: đi Rajasthan, bạn bắt buộc phải thuê ô tô, có thể đi theo nhóm 2-3 người là vừa. Đồ thì nên gọn nhẹ phù hợp di chuyển nhiều ngày.
- Khách sạn: nếu có thời gian thì tìm qua booking.com, lựa chỗ ở gần điểm du lịch, hoặc nói lái xe tìm chỗ ở cho. Book theo tour thì hay bị ở xa.
- Ăn: nên mang theo đồ ăn bổ sung năng lượng: các loại hạt điều, hạnh nhân, nho, vì bạn sẽ phải di chuyển thường xuyên và chỉ có thời gian ăn 2 bữa/ngày vào sáng sớm và tối. Nếu không quen ăn cà ri, thì bạn gọi món nấu cà ri trắng cũng dễ ăn hơn. Bạn cứ chọn nhà hàng oách nhất, chi phí khá là ok.
Bạn nên down aps Triposo, bọn tớ ăn theo Triposo comment rất ngon và địa điểm lãng mạn nhé.
Cà rì, cà ri và cà ri
Xem thêm: https://news.zing.vn/70-nam-chia-cat-an-do-pakistan-nhung-t…
Thu Ngô, The Traveller, 2017